11/4/22. #1. Em nó làm phò, đã giải nghệ sắp lấy chồng, xin những người ae đừng lập topic, đừng đăng ảnh, clip của em ý lên nữa. Em nó đã rất khổ từ nhỏ,bố mẹ bỏ nhau, em ko ai nương tựa,ko ai nuôi nấng, mới phải đi làm phò, rất là tội nghiệp. Giờ e nó giải nghệ
Lời xin lỗi nói ra chẳng níu được tình đôi ta Đâu ai muốn mai này Thành quá khứ đã từng của nhau Tình dù đậm sâu thật nhiều Ngờ đâu cũng phải buông tay. Bởi vì khi đã yêu đâu ai biết trước Đến một ngày mang quá nhiều vết xước Dù rằng anh buông tay hay cố giữ chặt
Anh Tư khát quá, xin uống nước, anh em đi lấy nước cho anh, thì thằng Thượng Sĩ Buồn ngăn lại, không cho uống. tôi quá đau lòng mà thấy cảnh không biết bao nhiêu là súng ống đạn dược đủ loại, quân phục đủ màu đủ sắc của mọi binh chủng được vứt bỏ ngổn ngang
- Đây nữa, đây nữa này - Anh lôi ra nguyên 1 xấp, nhiều lắm, rất nhiều ảnh- Em thấy mẹ anh phiền ghê chưa, chụp làm gì mà lắm ảnh vậy không biết, lần đầu tiên anh vào mẫu giáo, có phiếu bé ngoan, rồi tiểu học, trung học, nhận bằng khen, em coi đi, đủ trò trên đời
Điện thoại di động trong túi kêu chít chít, tôi lấy nó ra khỏi túi. Có tin nhắn mới. Tôi bỗng chút hơi thở dài. Tôi vào hộp thư, dòng tin nhắn hiện lên : Em đang làm gì? Nhớ anh không? Anh đang rất thèm đôi chân lẳng lơ của em. Cuối giờ chiều nay ta gặp nhau nhé. Tôi tắt máy và cất vào túi. Tôi đi vào gian hàng quần áo, mê mải ướm thử.
Hận mình không thể buông xuống, hận mình vẫn còn nhớ đến anh. Thật ra rất nhiều chuyện ấm ức khổ sở cô muốn nói, nhưng lời đến bên miệng lại biến thành một câu nói thế này: "Vậy… anh cố gắng đi, tôi… tôi cũng tiến tới trước nhanh hơn trước kia rồi".
PG7fzC. [Bảo Anh] Nhìn vào hư không, ngước vô định vào xa xăm Thở dài tiếc nuối... biết bao ân hận với một người Nặng lời, nhau đau vỡ trái tim, người tổn thương đi rồi Nhận ra phải sống xa anh chẳng dễ dàng, chẳng dễ đã biết cần hoa lấy mật Biết đợi nắng sưởi ấm mỗi ngày Em giờ không trẻ con như trước Sẽ không để lạc nhau dù một quá khứ có trở lại Hứa với anh sẽ chẳng còn sự khờ dại Và sẽ yêu anh êm đềm vững chãi Gió thôi gợn sóng trả lại mặt hồ yên những nỗi nhớ lấn át Chẳng biết vui bao giờ để nở nụ cười buồn Trái tim em bây giờ chẳng khác Có cả thế giới nhưng trong lòng lại chơi vơi Vì anh chính là cả cuộc đời[ Từ lâu tôi nghĩ rằng bao ngốc nghếch Chịu đựng vì yêu ai cũng trải qua Người yêu dỗi hờn hay trách móc là quan tâm đến ta Chẳng hiểu sao hai đứa cứ xa dần Thương nhưng vẫn không sao lại gần nữa.[Bảo Anh] Ong đã biết cần hoa lấy mật Biết đợi nắng sưởi ấm mỗi ngày Em giờ không trẻ con như trước Sẽ không để lạc nhau dù một quá khứ có trở lại Hứa với anh sẽ chẳng còn sự khờ dại Và sẽ yêu anh êm đềm vững chãi Gió thôi gợn sóng trả lại mặt hồ yên những nỗi nhớ lấn át Chẳng biết vui bao giờ để nở nụ cười buồn Trái tim em bây giờ chẳng khác Có cả thế giới nhưng trong lòng lại chơi vơi Vì anh chính là cả cuộc đời Anh chiếm hết cả cuộc mắt nhớ phút đắm đuối Lúc đôi môi anh thì thầm gọi nhẹ "babe" Thắm thiết hôn từ sau Có những cảm giác ám ảnh chẳng thể phai màu.I just can't stop missing you babe Nhưng không ta đã kết thúc Chẳng thể nói ra lời thật lòng muộn màng để nói câu Em xin lỗi, buông xuôi quá khứ chấp nhận vùi bao nhớ thương Dù ngọt đắng cũng chỉ vì lời nhau đau vỡ trái tim, người tổn thương không về.
Hạ Thất Thất giống như bị sét đánh lên người vậy, bước chân sững sờ. Thất Thất? Tiếng kêu gọi của người đàn ông này, Tại sao lại giống hệt như Sở Thế Kiệt vậy? Còn bàn tay to lớn này đang nắm chặt lấy cổ tay của cô, cảm giác độ ấm của lòng bàn tay ấy, tại sao lại quen thuộc như vậy? Hốc mắt Hạ Thất Thất đỏ ửng lên, những chuyện năm xưa như một đoạn phim ngắn, từng cảnh từng cảnh một mà chiếu lại trước mắt cô ấy, anh ấy đã từng đối xử với cô ấy một cách tàn nhẫn, anh ấy đã từng chính tay giết chết con của cô ấy... Đôi môi mím chặt lại, Hạ Thất Thất không thèm quay đầu lại mà rút tay của mình về. Muốn chạy đi, nhưng lại bị kéo lại, đồng thời dừng sức kéo mạnh một cái, đã kéo cô ấy vào lòng ngực rắn chắc của đàn ông ôm chặt cô ấy, không ngừng ríu rít nói. “Thất Thất, là em sao, có phải là em không...” “Thưa ông, ông buông tôi ra, ông nhận nhầm người rồi.” Hạ Thất Thất cố gắng dùng sức đẩy anh ấy ra, nhưng lại bị anh ấy ôm chặt hơn. Cô ấy ngửi được mùi rượu nồng nặc trên người anh ấy, và đôi mắt rã rời đó, anh đã uống say rồi. Trong lòng Hạ Thất Thất càng tức giận hơn, càng dùng sức đẩy anh ấy ra, “Thưa ông, tôi đã nói là ông nhận nhầm người rồi, ông buông tôi ra đi!” Nhưng giọng nói này sao lại giống như vậy? Ngay cả cảm giác ôm cô ấy đều rất giống? Sức ngấm về sau của rượu trắng ngày càng mãnh liệt hơn, Sở Thế Kiệt say đến nỗi mù mờ không nhìn rõ gì cả, gương mặt của cô ấy dần dần trở thành hai hình ảnh chồng chéo nhau, anh ấy đã không thể phân biệt được, đây rốt cuộc là hiện thực hay là đang nằm mơ. Nhưng cho dù là đang nằm mơ đi chăng nữa, anh ấy cũng không muốn tỉnh dậy. “Thất Thất, Thất Thất,...”anh ấy gọi ríu rít, đôi mắt ngày cảng đỏ lên, có vô số những đêm, anh ấy đã nằm mơ thấy dáng vẻ lúc chết của cô ấy, cái nữ thi thể hung tợn đó, giống như đang nhắc nhở anh ấy, cô ấy đã chết thê thảm như thế nào. Là Sở Thế Kiệt chính tay hại chết Hạ Thất Thất. Anh mãi mãi không thể tha thứ cho mình được. Cơ thể anh ấy nóng như lửa đốt, mà còn ôm chặt dữ dội, nhịp tim Hạ Thất Thất đập loạn xạ, cô ấy càng kháng cự hơn mà đẩy vai anh ấy ra, đồng thời vặn vẹo cái eo để vùng vẫy. “Thằng khốn, mau buông tôi ra, buông tôi ra!” Cơ thể mềm mại trong vòng tay sao lại quen thuộc đến thế, vừa đúng khớp trong vòng tay anh ấy, sự dục vọng của Sở Thế Kiệt đã kiềm chế trong ba năm nay, đã nhanh chóng bị kích dậy trong lúc cô ấy giẫy giụa. Cuối cùng anh ấy đã không kiềm nỗi nữa mà hôn lên đôi môi cô ấy, vẫn là đôi môi tuyệt vời ấy, mềm mại và thanh ngọt. Hạ Thất Thất bỗng nhiên giật bắn mình, anh ấy hôn cô ấy, anh ấy không biết xấu hổ mà còn hôn cô ấy? Cô ấy tức giận dùng sức cắn vào môi dưới của anh ấy, là muốn anh ấy buông cô ấy ra, nhưng anh ấy lại nghĩ rằng cô ấy đang phối hợp theo anh ấy. “ Thất Thất...” Anh càng hôn cô ấy thắm thiết hơn, anh ấy ngậm lấy cánh môi mềm mại của cô ấy mà nút, sau đó nạy răng trước của cô ấy ra, quấn lấy mùi đinh hương của cô ấy, sau đó còn múa xoay tròn một cách đầy dục vọng. Không khí trước nhà vệ sinh dần dần như ngọn lửa đang được đốt cháy. “Sở...Umm, anh buông ra...Umm...” Hạ Thất Thất bị anh ấy hôn đến nỗi chóng mặt hoa mắt, cảm giác quá mãnh liệt kích thích đến thần kinh của cô ấy, cô ấy tức giận, cô ấy phẫn nộ, nhưng làm sao cũng không thể chống lại được, và cơ thể cô ấy từ từ thả lỏng ra. “Lọc cọc, lọc cọc...” Có tiếng bước chân của giày cao gót từ hành lang phát ra, vậy là có người sắp đi đến nhà vệ sinh rồi. Hạ Thất Thất bỗng nhiên hoàn hồn, cô ấy xấu hổ trước sự mềm yếu của mình, và càng căm tức anh ấy hơn vì đã tùy tiện hôn cô ấy . Cô ấy chỉ đến đây để tham dự buổi họp mặt của công ty, cô ấy không hề nghĩ đến sẽ gặp Sở Thế Kiệt ở đây, càng không muốn có bất kì sự dây dưa nào với anh ấy cả. Ánh mắt Hạ Thất Thất bỗng trở nên nghiêm nghị, sau đó đưa đầu gối lên, hướng về đũng quần của Sở Thế Kiệt không mạnh không nhẹ mà đẩy lên một phát. “ Á... ” Cuối cùng Sở Thế Kiệt cũng cảm nhận được sự đau đớn mà buông cô ấy ra. Hạ Thất Thất nhân cơ hội, nhanh chóng quay người lại, chạy đi mà không thèm quay đầu lại. Sự đau đớn phút chốc đã làm cho Sở Thế Kiệt tỉnh táo lại, sau đó xoa xoa đôi mắt lờ mờ của mình, nhớ lại từng cảnh từng cảnh những sự việc vừa mới xảy ra lúc nãy...hình như anh ấy đã cưỡng hôn một người phụ nữ...nhưng cảm giác lúc hôn cô ấy, sao lại giống Hạ Thất Thất như vậy? Lại là ảo giác của anh ấy sao? Ngay lúc Sở Thế Kiệt vẫn chưa phân biệt được là hiện thực hay là ảo giác, thì anh ấy nghe được tiếng một người phụ nữa phát ra từ phía hành lang hỏi. “Ơ, Thất Thất , sao môi của cậu có chút sưng vậy?” “Hả? À, tại mình dị ứng với vị cay, nên mỗi lần ăn trúng đồ cay môi mình đều bị sưng lên. " “ A, cũng có loại dị ứng này nữa à? Vậy lát nữa, cậu ăn những thứ thanh đạm thôi được rồi.” “Ừ, vậy mình về phòng ăn trước nhé.” “Ừ.” Trong chốc lát, xuất hiện một người phụ nữ với mái tóc dài đi qua đây, sau đó đi vào nhà vệ sinh nữ. Đôi mắt lờ mờ say rượu của Sở Thế Kiệt dần dần đã trở nên rõ nét và sắc bén hơn… Thất Thất…người phụ nữa vừa rồi vừa gọi tên Thất Thất….Trên đời này, làm gì có chuyện trùng hợp đến vậy, một người phụ nữ, đã có khuôn mặt giống Thất Thất, mà vừa khéo lại gọi là Thất Thất? Càng ngày càng dài thì phải ??
Vui lòng đăng nhập trước khi thêm vào playlist! Tải Nhạc 128 Kbps Tải Nhạc 320 Kbps Tải Nhạc Lossless Thêm bài hát vào playlist thành công Thêm bài hát này vào danh sách Playlist Bài hát xin do ca sĩ Dat G, Masew, B Ray thuộc thể loại Nhac Tre. Tìm loi bai hat xin - Dat G, Masew, B Ray ngay trên Nhaccuatui. Nghe bài hát Xin chất lượng cao 320 kbps lossless miễn phí. Ca khúc Xin do ca sĩ Đạt G, Masew, B Ray thể hiện, thuộc thể loại Nhạc Trẻ. Các bạn có thể nghe, download tải nhạc bài hát xin mp3, playlist/album, MV/Video xin miễn phí tại
“Anh buông em ra đi… em xin lỗi… ” Lời còn chưa dứt, nước mắt đã tràn ra, lăn xuống từng dòng nóng mắt Giang Tư Thần đỏ rực, nhuốm một tầng bi thương, cứ vậy mà yếu ớt nằm trên giường chịu đựng. Vương Duệ Đằng giống như không nghe thấy, chỉ chăm chăm vùi đầu trước ngực hết cắn rồi lại mút, mặc kệ cô có vặn vẹo ra sao cũng không để nén đau rát nơi hạ thân, Giang Tư Thần giơ chân muốn đạp loạn tìm đường thoát ra.“Duệ Đằng… anh cứ phải ép em đến mức này sao? Nhưng em là vợ anh… anh không thể đối xử với em như vậy…”Cô là vợ của hắn, một người vợ danh chính ngôn thuận. Chỉ có một mình cô biết, suốt hai năm qua nhắm mắt hay mở mắt trong đầu không nhịn được lại hiện lên hình ảnh hắn cùng người khác ân miệng Vương Duệ Đằng hơi động đậy, thân dưới cuối cùng cũng chịu ngừng lại trong giây thế này mà đã là tàn nhẫn sao? Vấn đề này hắn nhất định sẽ cùng Giang Tư Thần nói rõ một cười của hắn làm cô có cảm giác như gió rét quét ngang qua, cả người bất giác run lên bần bật.“Cô làm không được?” Ánh mắt không hề che giấu tia chán ghét, lại nói“Chỉ cần cô ngoan ngoãn ký vào giấy ly hôn, một cọng tóc tôi cũng không đụng vào. Còn không, cả đời này đừng mong trốn tránh.”Câu cuối cùng giống như từ kẽ răng hắn rít ra, mang tất cả ý chí chống cự của cô đánh gục.odaycotruyenngontinh_ xuhuong fyp viral xh
Xin lỗi cơn mơ vừa qua Xin lỗi cơn đau vừa xa lạ Xin lỗi nỗi vui còn vướng lại Nụ cười đôi khi đắng cay lòng này. Xin lỗi những đêm mùa đông Thân nóng ấp bên bàn tay hiền hòa Xin lỗi quán *** cùng tôi Phải tập quên một người. Có tình yêu vượt qua mùa đông Gục chết sau đêm mùa xuân Có người mang bình yên về nơi nào Xa xôi chẳng bến bờ Có người gieo vào nhau niềm tin Tình ấm nóng không thể rời ra Có người đi thật xa, thật xa chẳng trở về. Xin lỗi cơn mơ vừa qua Xin lỗi cơn đau vừa xa lạ Xin lỗi nỗi vui còn vướng lại Nụ cười đôi khi đắng cay lòng này. Lời hát viết ra vì tôi Vì biết nói ra lệ rơi Xin lỗi đáng ra phải vui Thế mà
Phản hồi Báo xấu295 Lượt xem30/10/2021Không được đăng tải lại nội dung khi chưa có sự cho phép của nhà sáng tạoMdiandengpao 0 Người theo dõi 72 Videos
xin anh đau quá buông tôi ra